BÀI HỌC TỪ VIỆC GỠ RỐI CHỈ

BÀI HỌC TỪ VIỆC GỠ RỐI CHỈ
logo
5 stars - based on 1 reviews

BÀI HỌC TỪ VIỆC GỠ RỐI CHỈ


Trong đầu tôi, những tư tưởng hỗn loạn bủa vây. Cuộc sống của tôi, mọi thứ lộn xộn rối rắm. Có quá nhiều việc phải làm và có quá nhiều thứ tồn đọng chưa giải quyết. Kiến thức cũng mỗi nơi một chỗ, lúc nhớ lúc quên, khi cần thì không dùng được, biết nhiều nhưng hổ lốn, không thành một hệ thống. Nhà cửa, cuộc sống, sự nghiệp, tri thức … tất cả cứ rối tung cả lên. Đó là lúc tôi cần đến bài học gỡ rối chỉ.

Hình ảnh có liên quan

Trong tay tôi là 1 cuộn chỉ. Tôi tháo hết ra, cố gắng vò, xé, thắt nút, cuộn, day,.. Chỉ trong chốc lát, tôi có một cuộn chỉ rối không thể nào tưởng tượng được. Cuộc sống của tôi cũng như thế đây. Nhìn vào ai còn muốn gỡ nó nữa chứ. Tôi bắt đầu bắt tay vào gỡ rối cuộn chỉ và suy ngẫm về những bài học trong việc giải quyết những tình huống tương tự.

Bài học đầu tiên, tất nhiên là phải bình tĩnh và thư giãn. Nhìn cuộn chỉ thế kia, nếu không bình tĩnh thì có lẽ là ném nó đi từ lâu rồi. Thì ra trong cuộc sống cũng vậy, nhìn thấy mọi chuyện rắc rối thì lại càng phải bình tĩnh, thư giãn, hít một hơi thật sâu rồi mới bắt tay vào công việc giải quyết.

Tôi dùng tay vuốt nhẹ dọc theo các đường chỉ để xem xét một cách tổng thể về tình hình rối rắm của cuộn chỉ, chỗ nào rối ít, chỗ nào rối nhiều. Việc này thật hay, tôi đã thấy được nơi nào cần phải tập trung công sức vào giải quyết cũng như tìm thấy được phần đầu của sợi chỉ rối. Vậy thì bài học thứ 2 ở đây chắc chắn là “Hãy xem xét cần thận vấn đề để nhìn nhận chính xác về tình trạng rắc rối mà ta đang mắc phải”. Có thế thì ta mới biết được ta nên bắt đầu giải quyết từ đâu. (Tìm được đầu sợi chỉ).

Hình ảnh có liên quan

Sau một vài phút, tôi cũng gỡ được một đoạn dài khoảng 1 mét. Vấn đề nảy sinh là phần vừa gỡ khá dài và rất dễ lại bị rối trở lại. Cách giải quyết là, tôi tìm một tờ giấy gấp lại làm lõi để quấn phần chỉ vừa gỡ lên đó. Đây là lúc tôi tìm thấy bài học sâu sắc nhất cho đến lúc này. Chính xác! Đó là quấn chỉ vào một cái lõi. Nguyên lí này giải thích tại sao tôi lại rối tinh lên như lúc này.

Tôi đọc rất nhiều sách nhưng tôi không nhớ được nội dung của chúng cũng bởi vì tôi không quấn nó vào một cái lõi. Mỗi lần đọc sách, đáng lẽ ra tôi phải ghi chép lại những gì tôi thấy hay, thấy bổ ích thì tôi lại bỏ qua. Mỗi lần người khác dạy tôi cái gì thì tôi lại bỏ ngoài tai, lúc sau quên mất. Công việc thì tôi không chép vào một cuốn sổ tay ghi nhớ, rốt cuộc là việc nhớ việc quên, lộn xộn hết cả. Học hành cũng thế. Sau mỗi môn học ở trường, đáng lẽ ra tôi phải ghi chép và dành một khoảng thời gian để tổng hợp lại những kiến thức thiết yếu, thỉnh thoảng cầm ra ôn lại. Đâu có mất nhiều thời gian đâu. Vậy mà tôi học xong là xong, khoảng vài học kì sau thì gần như bay sạch chữ trong đầu. Tất cả cũng như tích trữ một đống chỉ, dày xéo nó một hồi mà không quấn lại, chỉ rối là điều không tránh khỏi. Vậy là tôi biết rồi, sau này tôi sẽ theo cách đó để học, để đọc và làm việc. Mỗi điều mình thu nhận được mình cần phải lưu trữ nó lại, đừng để nó rơi vãi, ứ đọng rồi lẫn vào những cái khác khiến cho rối rít tít mù lên.

Kết quả hình ảnh cho ghi chép

Quay lại với việc gỡ chỉ. Bài học thứ 4 tôi học được là không bao giờ được thô bạo khi gỡ chỉ. Chỉ cần kéo mạnh tay là sợi chỉ sẽ đứt. Lúc đó thì đúng là sôi hỏng bỏng không. Nhiều khi càng muốn làm nhanh vì việc lại càng chậm. Trong việc gỡ rối những tình huống khó khăn, nóng vội là một nguyên nhân dẫn đến thất bại. Nếu bạn bận, hãy tạm dừng công việc gỡ chỉ và đi làm việc khác. Chỉ khi lấy lại được sự bình tĩnh thì hãy tiếp tục.

Tôi bất ngờ đi tới một đoạn mà tôi không thể tiếp tục gỡ được nữa. Đó là lúc tôi nghĩ đến việc tạm dừng gỡ chỉ ở đoạn đó để chuyển tới gỡ ở phần đầu chỉ khác. Không phải hiếm khi trong cuộc sống, chúng ta cố gắng đi theo một con đường, dù nó khó khăn đến đâu. Tuy nhiên, không phải chỉ có một con đường đến mỗi cái đích. Cần phải mở rộng tầm nhìn để thấy những cơ hội mới, những khả năng mới. Cứ đâm đầu một cách tuyệt vọng vào một lối mòn không phải là một cách làm sáng suốt.

Kết quả hình ảnh cho mở rộng tầm nhìn

Khi gỡ chỉ, ngoài dùng tay, tôi buộc phải huy động cả răng lẫn chân để gỡ. Đó là bài học thứ 6 tôi được học. Trong khó khăn, đừng ngần ngại nhờ vả sự giúp đỡ của những người than bên cạnh. Sẽ có rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ bạn nhiệt tình ngay khi bạn nhờ họ. Một mình bạn giải quyết khó khăn chắc chắn không thể tốt bằng việc có thêm sự trợ giúp của bạn bè.

Cuối cùng thì cũng gần xong được công việc gỡ chỉ. Nhưng tôi có việc phải đi và cũng chỉ còn một đoạn ngắn nữa là xong. Thế là tôi dùng kéo cắt cái xoẹt một cái, phăng luôn phần chỉ rối. Đó là bài học thứ 7 và cũng là bài học cuối cùng của tôi “Hãy biết dừng đúng lúc”.

Hình ảnh có liên quan

Chúng ta luôn mải mê theo đuổi một mục tiêu mà quên đi biết bao thứ khác. Có người thì mải kiếm tiền bỏ bê vợ con, gia đình. Có người thì mải mê theo đuổi sự nghiệp quên hết cả bạn bè. Có người lại yêu đương mù quoánh, đánh đổi hết cả công danh tài sản, tiền bạc để lấy chữ Tình. Hãy biết điểm dừng của mình. Biết thế nào là đủ là một điều khó, nó tùy thuộc vào cảm nhận và bản tính của con người. Nhưng tôi nghĩ rằng mục tiêu không phải là quan trọng. Khi đi trên con đường, ta học được nhiều điều và sống thật hơn khi ta tới đích. Hạnh phúc là khi ta được sống vào chính lúc này đây chứ không phải là khi ta đạt được công danh tiền bạc... Cũng giống như khi tôi gỡ cuộn chỉ kia vậy, tôi học được nhiều điều và thấy thanh thản hơn, chứ còn cuộn chỉ gỡ được rồi cũng có mấy giá trị đâu ? 

Viết bình luận

Note: HTML is not translated!
    Bình thường           Hay